• DỊU DÀNG THÁNG 4 - 2

“Em bảo rằng: để Em nói Anh nghe! Tháng tư về Em yêu loài hoa ấy. Hoa loa kèn trắng trong như tờ giấy. Lại ngọt ngào như thủa ấy ta yêu.” Dịu dàng tháng Tư! Dịu dàng mùa loa kèn về trên phố! Dịu dàng sắc trắng tinh khôi và hương thơm ngọt ngào lạc vào từng con ngõ nhỏ. Tháng Tư khẽ chạm vào trái tim người thiếu nữ để đánh thức giấc mơ êm đềm về một sớm tinh sương, có chàng trai nào dong dỏng cao đứng đợi nơi đầu ngõ với nụ cười ngượng nghịu và bó hoa loa kèn trắng muốt trên tay. Hoa loa kèn chỉ nở rộ trong thời gian rất ngắn, độ cuối xuân vào hạ. Chẳng rực rỡ, nồng nàn, chẳng chói chang, lộng lẫy, những đóa hoa mộc mạc ấy vẫn không làm lòng người khỏi da diết, vấn vương, như một câu hát bỗng ngân nga bên tai người thiếu nữ: “Mơ, em mơ mơ về con đường nhỏ, quanh co lối mòn hoa dại nở, chỉ mình em bên anh bên anh…” Tháng Tư này, Anh ơi, hãy lắng nghe tiếng lòng em xao động, trong sắc trắng loa kèn của Métaphore.